Để tiếp tục duy trì và nâng cấp blog Những bài hát vàng Việt Nam - chúng tôi quyết định tạm ngưng việc sử dụng dịch vụ hosting website này tại Google Blogger và chuyển sang domain khác. Các bạn có thể truy cập vào website mới của chúng tôi tại địa chỉ: http://vn.mybestforeversong.com/
Với domain và dịch vụ hosting mới, chúng tôi sẽ cố gắng nâng cấp nhiều chức năng và làm cho nội dung website phong phú đa dạng hơn.
Mong các bạn thường xuyên ghé thăm và ủng hộ website của chúng tôi.
Về đây nghe em, về đây nghe em Về đây mặc áo the, đi guốc mộc Kể chuyện tình bằng lời ca dao Kể chuyện tình bằng nồi ngô khoai Kể chuyện tình bằng hạt lúa mới Và về đây nghe lại tiếng nói Thơ ấu khúc hát ban đầu
Về đây nghe em, về đây nghe em Về đây thả ước mơ đi hát dạo Để đời đời làm giọt sương mai Để chào đời bằng lòng mới lớn Để hận thù người người lắng xuống Và tìm nhau như tìm xót xa Trong lúc lệ đã đầy vơi
Này người ơi vươn cao vươn cao Đem ánh sáng hân hoan trên trời Rọi vào đời cho ta tinh cầu yêu thương Nụ cười tươi trên môi em thơ Là tiếng hát hân hoan cho đời Và về đây cho nhau nụ cười tương lai
Về đây nghe em, về đây nghe em Về đây đứng hát trên sông nước này Chở lòng người trở về quê hương Chở hồn người vào dòng suối mát Chở thật thà vào lòng dối trá Và nhạc hoa xin tạ chút ơn Hạnh phúc khi đã gặp nhau
Sáng tác: Hoàng Thanh Tâm Thà là rong rêu, lênh đênh trên biển. Thà là chim bay vui theo tháng ngày. Thà là mây trôi mênh mang giữa bầu trời. Lang thang giữa cuộc đời mà vui.
Một ngày bên em, cho em hơi thở. Từ dạo yêu em, con tim tan vỡ. Để rồi đêm nay trên căn gác lạnh lùng. Đêm thương nhớ một mình lẻ loi.
À .. Ơi .. người yêu ơi, da thịt mát tình nồng say. Tìm đâu em hỡi, người yêu ơi, đêm hồng những lần hẹn hò. Vòng tay buông lơi, tình yêu chơi vơi, nhớ người.
Chỉ vì yêu em nên anh vất vả Chỉ vì yêu em nên anh mất cả. Tình buồn em ơi, lanh thang giữa cuộc đời. Bên sông có một người .. nhìn theo.
Một ngày mưa rơi trên con phố nhỏ. Chỉ mình anh thôi lang thang lối nhỏ. Còn lại trong anh rong rêu tháng ngày dài. Lê thê suốt một đời Vì sao?
Ô mê ly, mê ly! Ô mê ly, mê ly đời ta! Ô mê ly đời sống với cây đàn Tình tính tang dạo phím rồi ca vang Chiều êm êm nhìn phía xa mây vàng Dục lòng ta dạo khúc ca với đàn Một chiều mưa ta hát vang "Mưa rơi!" Rồi cùng ta mưa đáp: "Cho tươi đời!" Một ngày nắng ta hát vang: "Nắng tươi!" Đàn cầm tay say sưa hát là nguồn vui Gió sớm đã về, cùng tiếng hát tiếng cười Thấp thoáng bóng người ngoài đám lúa cất lời Thấy tiếng hát cười là gió sớm đến mời: "Người ơi, đàn đi!" Ô mê ly, mê ly! Ô mê ly, mê ly đời ta! Đứng giữa cánh đồng nhìn ánh nắng phớt hồng Có tiếng hát chòng từ đám lúa lướt về Thoáng thấy tiếng nàng và thoáng có tiếng cười, đàn ta hòa vang
Ô mê ly, tơ duyên! Ô mê ly, khúc ca triền miên! Ô mê ly đời sống bao duyên tình Trời về trưa ngồi dưới hàng cây xanh Nhìn bao la đồng lúa xa xa mờ Đàn hòa vang tựa sóng xô đến bờ Đường về thôn em bé vui câu ca Dục hồn thơ tha thiết yêu quê nhà Đàn cùng ta reo khúc ca chơi vơi Nhạc còn vang nhịp nhàng đưa ngàn nơi
Ở chợ Dầu có hàng cà phê có một cô nàng be bé xinh xinh cô hay cười hồn xuân phơi phới cứ xem dáng người ước chừng đôi mươi
Làn thu ba cô liếc nghiêng thành mùi hương lan thơm ngát vương bên mình làm say mê bao gã thiếu niên đa tình mấy anh nho nhỏ thường hay đến ngồi cười với cô
Lơ thơ tơ liễu buông mành cho hay cái sắc khuynh thành làm cho nhiều chàng chết mê mệt đi đâu cũng ghé qua hàng mong sao thấy bóng cô nàng thì trong lòng chàng mới yên
Hôm nao dưới ánh trăng ngà tôi mơ thấy bóng cô hàng nhẹ nâng ly trà ướp sen ngạt ngào trông cô rón rén ra vào đôi môi thắm cánh hoa đào lòng tôi dạt dào muốn xiêu
(2) Một chàng trai dáng người hiên ngang đến tự phương nào trong gió đông sang khách qua đàng vì cô lưu luyến đã bao tháng trường ước được nên duyên Chàng yêu cô vô bến vô bờ mà sao cô cứ mãi hững hờ làm cho anh yêu quá hoá như điên rồ tấm thân bơ phờ dường như muốn chờ một kiếp ma
Vô duyên cái túi không tiền anh mua chuốc lấy ưu phiền rồi đến một ngày ốm la liệt mong sao lê bước đến hàng anh mong bóng dáng cô nàng hiện đến dịu dàng mới hay.
Thương thay lữ khách bên đàng cô đem thuốc đến cho chàng ngờ đâu con người trước bao hiên ngang lim dim khoé mắt hoe vàng anh đi sắp đến thiên đàng vừa lúc cô hàng biết yêu
Giờ đây đã mấy thu qua có lúc mơ về đường xa tôi nhớ những đêm trăng mờ cô hàng với bàn tay ngà ...
Sáng tác: Vũ Minh Anh còn còn có mỗi mỗi cây đàn anh đem là đem bán nốt anh theo là theo cô nàng hàng chè xanh tình tính tang là tang tính tình cô hàng rằng cô hàng ơi rằng có biết là biết cho chăng rằng có biết là biết cho chăng ? Lẳng lặng mà nghe tôi nói ơ ơ ơ ... nói đôi lời tôi kể rằng đầu làng Ngu Xá có nàng một nàng bán nước chè xanh người đâu trông mà duyên dáng và cô em chừng đôi tám miệng cô như là hoa ... đóa hoa thật tươi trông càng say đắm mắt cô đưa tình
khiến bao chàng trai ngất ngây vì cô mỗi khi qua hàng..... Hò ơi hò ơi .... ơi Đôi mắt đôi mắt nhung huyền Ơi hỡi nàng hàng xinh ơi Má lúm đồng tiền trông duyên ghê Làm tôi say đắm bao tháng ngày Chiếc áo nhuộm màu nâu non Với dáng người nàng thon thon Làm tôi say đắm bao ngày tháng Vì em xinh quá xinh là xinh... Nàng ơi anh đã yêu nàng!!! Quyết chí cùng nàng nên duyên a Có lúc vì nàng thâu đêm Rồi đây, rồi đây anh sẽ về Nói với cùng mẹ cha anh Sẽ tới hỏi nàng cho anh Cùng nhau chung sống trong mộng thắm Cùng nhau chung sống bao ngày xanh Hò ơi ơi ... mẹ tôi nói rằng quyết chí hỏi vợ cho con quyết chí tìm nàng dâu ngoan nàng dâu đôi má rám nắng hồng quyết chí dạm vợ cho con quyết chí tìm nàng dâu ngoan làm sao cho xứng đôi vừa lứa làm sao cho xứng đôi vừa đôi Nàng ơi ... anh đã mơ rằng đám cưới vợ chồng đôi ta khắp xóm cùng làng ra xem người ta xen đứng và nói rằng đám cưới thật là to ghê đám cưới thật là xinh đôi người ta cầu chúc chú rể mới cùng cô dâu sống đến bạc đầu Rồi ngày ngày qua ... xa vắng quán hàng lúc trở về để kiếm cô nàng cùng nàng chắp mối tình xưa thì cô đã rời nơi ấy ... để cho quán hàng lạnh giá Ơi hỡi ơi nàng ơi ... biết cho lòng anh đã bao năm trước anh đã yêu nàng đến bây giờ đây biết đâu tìm em ơi hỡi ơi nàng ơi!
Image via WikipediaSáng tác: Trịnh Công Sơn Môi nào hãy còn thơm, cho ta phơi cuộc tình. Tóc nào hãy còn xanh, cho ta chút hồn nhiên Tim nào có bình yên, ta rêu rao đời mình Xin người hãy gọi tên.
Khi tình đã vội quên, tim lăn trên đường mòn Trên giọt máu cuồng điên, con chim đứng lặng câm Khi về trong mùa đông, tay rong rêu muộn màng. Thôi chờ những rạng đông..
Xin chờ những rạng đông Đời sao im vắng Như đồng lúa gặt xong Như rừng núi bỏ hoang Người về soi bóng mình. Giữa tường trắng lặng câm.
Có đường phố nào vui, cho ta qua một ngày Có sợi tóc nào bay, trong trí nhớ nhỏ nhoi Không còn, không còn ai, ta trôi trong cuộc đời Không chờ, không chờ aị
Em về, hãy về đi, ta phiêu du một đờị Hương trầm có còn đây, ta thắp nốt chiều nay Xin ngủ trong vòng nôi, ta ru ta ngậm ngùi, Xin ngủ dưới vòm cây ...
Sáng tác: Ngô Thụy Miên Dù cho mưa tôi xin đưa em đến cuối cuộc đời Dù cho mây hay cho bão tố có kéo qua đây Dù có gió, có gió lạnh đầy, có tuyết bùn lầy Có lá buồn gầy, dù sao, dù sao đi nữa tôi vẫn yêu em
Dựa vai nhau cho nhau yên vui ấm áp cuộc đời Tìm môi nhau, cho nhau rã nát, rã nát tim đau Vừa đôi tay, ước muốn tù đầy, Tóc rối bạc màu vết dấu tình sầu Nhìn em, nhìn em giây phút, muốn nói yêu em
Xin cho tôi, tôi như cơn ngủ Ru em, đưa em một lần Ru em vào mộng, đưa em vào đời Một thời yêu đương
Cho tôi xin em như gối mộng Cho tôi ôm em vào lòng Xin cho một lần, cho đêm mặn nồng Yêu thương vợ chồng
Dù mai đây ai đưa em đi đến cuối cuộc đời Dù cho em, em đang tâm xé, xé nát tim tôi Dù có ước, có ước ngàn lời, có trách một đời Cũng đã muộn rồi Tình ơi! dù sao đi nữa xin vẫn yêu em
Image via WikipediaChiều còn vương nắng để gió đi tìm. Vết bước chân em qua bao nhiêu lần. Lời ru đan ngón tay buồn Ngàn năm cho giá băng hồn Tuổi gầy nồng lên màu mắt...
Trời còn mây tím để lá mơ nhiều. Lá khóc trên mi cho môi ươm sầu. Chiều lên đỉnh núi ngang đầu Nhặt thương cho gót dâng sầu Giận hờn xin ngập lối đi.
Đàn dâng tiếng phong kín tuổi buồn Đường hoang vắng cho lá về nguồn Người tìm đến xin gợi nỗi hờn. Từ khi gió mang đấu địa đàng Đường lên đá che vết nồng nàn... Người còn nhớ mãi hay quên lời.
Và người tìm đến giọng hát mơ hồ. Vết bước năm xưa nay vương âm thầm. Hàng cây mơ bóng bên đường Gọi người khi nắng phai tàn Gọi tình yêu vào lãng quên....... Thế Sơn trình bày:
Ngô Thụy Miên (1948 - ) là một nhạc sĩViệt Nam nổi tiếng. Là tác giả của những ca khúc lãng mạn Áo lụa Hà Đông, Riêng một góc trời, Niệm khúc cuối... Ngô Thụy Miên được xem như một trong những nhạc sĩ lớn của miền Nam trước 1975 và ở hải ngoại về sau.
Ngô Thụy Miên tên thật là Ngô Quang Bình, sinh ngày 26 tháng 9 tại Hải Phòng. Ông là con thứ nhì trong một gia đình bảy người con. Ngô Thụy Miên lớn lên với sách vở, thơ văn, gia đình anh điều hành nhà sách Thanh Bình ở Hải Phòng, và sau đó ở Sài Gòn (trên đường Phan Đình Phùng). Thời học sinh, ông có học nhạc với nhạc sĩ Chung Quân và Hùng Lân tại trường trung học Nguyễn Trãi. Sau đó ông học ở Đại học Khoa học Sài Gòn. Trong thập niên 1960, Ngô Thụy Miên có theo hoc vĩ cầm với giáo sư Đỗ Thế Phiệt, và nhạc pháp với giáo sư Hùng Lân tại Trường Quốc gia Âm nhạc Sài Gòn. Thời gian học ở đây, Ngô Thụy Miên quen biết với Đoàn Thanh Vân, con gái của diễn viên Đoàn Châu Mậu và hai người có một mối tình.
Bắt đầu sáng tác từ năm 1963, tác phẩm đầu tiên của ông Chiều nay không có em đến với công chúng năm 1965, sau đó là Mùa thu cho em và những nhạc phẩm phổ từ thơ của thi sĩ Nguyên Sa như Paris có gì lạ không em, Tuổi 13... Trong thời gian theo học đại học, ông đã nhiều lần trình diễn và phổ biến những sáng tác của mình tại các hội quán văn nghệ, các trung tâm văn hóa và giảng đường đại học. Năm 1974, Ngô Thụy Miên thực hiện băng nhạc đầu tay Tình Ca Ngô Thụy Miên gồm 17 tình khúc đã được viết trong khoảng thời gian 1965 - 1972. Với sự góp mặt của các ca sĩ và nhạc sĩ như Khánh Ly, Duy Trác, Thái Thanh, Lệ Thu, Thanh Lan, Duy Quang... cuốn băng tạo được thành công rực rỡ.
Trong thập niên 1990, Ngô Thụy Miên tiếp tục sáng tác với những Cần thiết, Em về mùa thu, Trong nỗi nhớ muộn màng... và nhất là Riêng một góc trời (1997), được coi là một trong vài tình khúc tiêu biểu của thập niên. Năm 2000, nhạc phẩm Mưa trên cuộc tình tôi của ông cũng được thính giả đón nhận một cách đặc biệt. Tổng cộng cho đến nay, Ngô Thụy Miên đã sáng tác được trên 70 ca khúc, với khoảng 20 bài sáng tác ở trong nước.